Bài thơ: MƯA SÀI GÒN - Hạ Như Trần
MƯA SÀI GÒN
Thơ Hạ Như Trần
Mưa Sài gòn mờ mịt cả hôm nay
Nhìn con phố em đong đầy khoé mắt
Mưa giăng kín nhủ lòng thôi rạo rực
Lại u buồn thổn thức...một miền thương
Mình từng bên nhau dạo bước phố phường
Phố ồn ào cũng trở nên lặng lẽ
Anh nhìn phố, rồi kề tai khe khẽ
"Anh yêu Sài Gòn vì có bé biết không"?
Năm tháng trôi qua em thêu dệt giấc hồng
Sài Gòn khác xưa và lòng người cũng đổi
Em ngây ngô ngày nào thì nay ngỡ ra và không còn hờn dỗi
Anh hoá hững hờ, em lạc lối...chênh vênh
Cuộc tình mình chắc không thể gọi tên
Ta yêu nhau như cơn mưa rào bất chợt
Như nắng Sài Gòn bật rơi rồi vụt tắt *
Mai xa Sài Gòn, anh nhớ nắng hay mưa?
Hạ Như Trần
Bài thơ: NHỮNG NỖI NHỚ MANG TRONG ĐỜI - Mây ngàn Bay
NHỮNG NỖI NHỚ MANG TRONG ĐỜI
Thơ Mây ngàn Bay
Nỗi nhớ nào cũng thiết tha tràn đầy cảm xúc
Cũng mang trong lòng nặng chữ ưu tư
Những nhớ thương biết mấy cho vừa
Năm tháng cũ đã hòa dòng kí ức
Có một nỗi nhớ mênh mang hư thực
Là khi ta về thăm cảnh cũ người xưa
Hồ nước ao sen, vườn trải bóng dừa
Nơi cất giấu cả thời thơ kỉ niệm
Có một nỗi nhớ mang nỗi niềm đau đáu
Nơi ta sinh ra gắn bó nửa cuộc đời
Nơi nuôi dưỡng tâm hồn ngày thơ ấu
Nơi cánh cò lời ru mẹ hiền tha thiết vành nôi
Nỗi nhớ ấy theo ta trọn cuộc đời
Nhung nhớ lắm và yêu thương lắm
Một nỗi nhớ nằm trong sâu thẳm
Canh cánh trong lòng hình bóng quê cha!
Có nỗi nhớ dường như rất xa
Tuổi mười sáu ta thầm thương trộm nhớ
Đem lá thư giấu vào trong trang vở
Sợ người ấy sẽ cười nên đâu giám gởi trao
Và lòng lắng lại gặp nỗi nhớ rất sâu
Trên đôi mắt người mẹ già có người con đi mãi
Anh đã hi sinh để non sông thu về một mối
Người nằm lại chiến trường đem xương máu đổi bình yên
Có một nỗi nhớ ta chẳng thể gọi tên
Là nhớ về người mình yêu thương tha thiết
Một nỗi niềm nhớ nhung da diết
Khắc khoải trong lòng năm tháng không phai
Có thật nhiều nỗi nhớ rất dài
Mang theo suốt cuộc đời ta nhắc nhở
Những niềm vui nỗi buồn, những điều ta còn nợ
Nặng nghĩa ân tình trăn trở chốn nhân gian!
26/9/2018
Bài thơ: BÁN ..NỖI NHỚ - Trịnh Thanh Hằng
BÁN ..NỖI NHỚ
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Hôm nay có phải chợ tình
Tôi đem nỗi nhớ vô hình ra rao
Bán đi nhung nhớ khát khao
Bán đi nồng cháy biết bao tháng ngày
Bán đi tất cả đắm say
Bán đi khắc khoải đêm dài ái ân
Bán đi dĩ vãng xa gần
Bán đi hơi ấm cho xuân lạnh về
Buồn tình bán cả si mê
Quan san hình bóng người đi mặc người
Hãy mua giúp với người ơi
Tôi rao nỗi nhớ cho đời nhẹ tênh
Mặt trời ngả bóng giật mình
Chợ tan trai đẹp gái xinh ra về
Riêng tôi ế ẩm ê chề
Đành đem nỗi nhớ tái tê gói vào
Thơ Trịnh Thanh Hằng
Bài thơ: NỖI NHỚ THÁNG BẢY - Hồng Ngoãn
NỖI NHỚ THÁNG BẢY
Thơ Hồng Ngoãn
Trời cuối hạ mặn mòi mồ hôi chảy
Lại nhớ về nỗi vất vả bao năm
Lặn lội gánh cả một trời nắng cháy
Rút ruột nhả tơ....thương biết mấy con tằm...
Con hờ hững chả biết đâu tình mẹ
Cũng dại khờ chẳng thấy được công cha
Mãi tươi rói nụ cười thời thơ bé
Bát cơm thơm.... cơm tháng bảy đậm đà
Tháng bảy đến cơn mưa chiều xối xả
Nắng như nung mẹ gánh mạ ra đồng
Đã bao giọt mồ hôi rơi lã chã
Cho mùa màng cây lúa trổ nhiều bông
Ôi tháng bảy gợi trong tôi nỗi nhớ
Cơn bão giông lại bất chợt tràn về
Ba khoác áo ra ngoài vườn chống đỡ
Buồng chuối già ....trước con mắt ngô nghê ...
Ôi tháng bảy... gian nan mùa tháng bảy !
Hải Dương 7/7/2018
Bài thơ: NƯỚC NGUỒN KHÔNG CẠN - Đình Khải
NƯỚC NGUỒN KHÔNG CẠN
Thơ Đình Khải
Chẳng thể nào quên từ những ngày thơ bé
Mẹ chăm con từng giấc ngủ, miếng ăn
Những đêm đông mẹ nhường cả chiếu, chăn
Những đêm hè mẹ quạt cho con ngủ.
Từ thuở ấu thơ, việc học hành có bố
Mẹ dạy con công việc thường ngày
Rồi việc ruộng đồng gặt hái cấy cày
Mẹ cứ lặng thầm, ít khi chửi mắng
Trong tình mẹ, con lớn lên theo năm tháng
Cho tới ngày đủ lông cánh bay xa
Nhưng dù có đi đâu con vẫn nhớ nhà
Vẫn nhớ mẹ tảo tần nuôi con khôn lớn.
Chẳng bao giờ quên bài học từ rất sớm
Suốt đời con, nào biết nói gì hơn:
Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…
Bài thơ: HẠT NHỚ, HẠT YÊU - Đồng Văn Thanh
HẠT NHỚ, HẠT YÊU
Thơ Đồng Văn Thanh
Mấy mùa qua em gieo hạt nhớ
Khu vườn tình sắc rộ ái ân
Tổ uyên ương ríu rít vườn xuân
Anh ngây ngất mỗi lần ghé lại.
Cửa hồn em ấm êm bến bãi
Thuyền anh neo ngây dại dưới trăng
Có thể nào hơn thế được không
Nợ duyên kết sinh bông tình nở.
Chồi non biếc xen vào hơi thở
Mọng căng tròn đóng mở hương yêu
Nhịp môi hôn như nước thủy triều
Cường xối xả trào dâng dập dội.
Em rắc hạt nuôi tim bổi hổi
Cho lòng anh sóng nổi, buồm căng
Em mãi là cánh võng ru êm
Nghe rạo rực cuồng điên...không cũ.
Từng hạt nhớ, hạt yêu quyến rũ
Quyện vòm say ươm ủ tháng ngày
Anh lồng em hình bóng vân mây
Lung linh sắc đong đầy hạnh phúc !
Đ.V.T
Bài thơ: HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ - Đỗ Thị Phương Lan
HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
Thơ Đỗ Thị Phương Lan
Có một ngày ai đi xa Hà nội
Hàng cây xanh cũng lặng thầm bối rối
Đưa người đi trong bộn bề nông nổi
Người ở lại trăn trở mối tơ lòng.
Có một ngày trời trở nắng xanh trong
Người đi xa sẽ về thăm Hà nội
Cơn gió cuối ngày cũng reo vui thổi
Giục tiếng lao xao trong tán lá giao mùa.
Có một ngày như thế thật nên thơ
Ai ngẩn ngơ đứng ngồi bên khung cửa
Lòng thấp thỏm bồi hồi bao nhung nhớ
Mong ngóng chờ ai xa ngái trở về.
Có một ngày như thế thật say mê
Hà nội bừng lên niềm hạnh phúc tràn trề
Người đi xa mỉm cười bên cửa mở
Giang đôi tay ôm nỗi nhớ vào lòng.
Có một ngày như thế trời xanh trong...!
ĐTPL
Nguồn: https://topchuan.com/top-10-bai-tho-hay-viet-ve-noi-nho/